Hãy dành một vài phút giây trong chuỗi ngày bận rộn để nhớ về một thời học áo trắng tươi đẹp và cũng đừng quên rằng đâu đó vẫn có những ánh mắt đang dõi theo từng bước chân của bạn, bạn nhé!
Lại một mùa Hiến Chương nữa lại về. Kính gởi đến thầy cô lời chúc tốt đẹp nhất. Mong thầy cô luôn vui và hạnh phúc.
"Mãi mãi bên con tiếng của Thầy vang vọng. Đã xa rồi mà con ngỡ hôm qua. Bài giảng của thầy như chắp cánh ước mơ, cho con bay khỏi vùng trời cổ tích.
Có những lúc thầm lặng con ngắm, vầng trán thầy đọng lại những nếp nhăn... Tuổi thơ con như những ánh trăng rằm, sao thấy được nổi lòng thầy cùng năm tháng.
Đã qua rồi một thời và con đã lớn. Bài học đầu đời con hiểu được thầy cô. Lời giải đáp cho con không còn là ẩn số mà cả tấm lòng thầy quảng đại bao la.
Ở nơi xa theo hương bay của gió, con gởi lòng mình tôn kính đến thầy yêu"
Thời gian cứ trôi đi và dòng xoáy cuộc đời cứ cuốn chúng ta xa dần những kỉ niệm tuổi học trò dưới mái trường mến yêu bên cạnh những người thầy, người cô yêu quý. Để rồi một ngày nào đó, chợt cảm thấy nao lòng khi đâu đó âm vang tiếng hát “…Thầy bước đến trường em mang một tình yêu ước mơ. Cho từng ánh mắt trẻ thơ, cho từng khúc nhạc dịu êm !...”
Có mấy ai sau khi đã ra trường còn có thời gian để quay về trường cũ, thăm lại những người thầy, người cô đã cất công dạy dỗ, bồi đắp chúng ta những kiến thức để thành công trên bước đường học vấn? Cuộc sống quá bận rộn với những lo toan “cơm, áo, gạo, tiền” khiến chúng ta không có thời gian để nghĩ đến những người của ngày xưa mà chúng ta thường xem như những người cha, người mẹ thứ hai của mình.
Ai cũng đã từng đi qua một thời áo trắng, cũng từng được dạy dỗ bởi những thầy cô tận tâm. “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” hay “Không thầy đố mày làm nên” như những bài học về lòng biết ơn với những người đã chấp cánh cho chúng ta bay cao và bay xa hơn nữa trong cuộc đời.
|