Hạ chưa về, nhưng thời tiết oi bức đã báo hiệu..Mùa xuân nơi đây dường như đã nhường chỗ cho mùa hè đến sớm. Bây giờ mới tháng tư thôi, đường phố Sài Gòn tràn ngập nắng , nơi nào đó hoa điệp vàng níu khoảng khắc giao mùa.Thi thoảng có cơn mưa đầu mùa ghé qua, lại một mùa mưa nữa..Vô tình em bắt gặp nhiều lần tuổi thơ mình qua mùi nồng của cơn mưa giông, cơn mưa của ngày ba chở đi thi tốt nghiệp trên Huế, mưa của những tối mùa đông ngồi học bài hay ôm mẹ ngủ ngon khi nghe tiếng rả rích trên mái tôn nhà trọ và mưa đã theo tình yêu của em đi qua những ngày hạ oi bức...để mỗi lần nhớ lại chợt thấy mùa hạ trong em dịu dàng hơn biết mấy.
Tháng tư, người ta nhớ nhiều hơn về những kỷ niệm. Giữa khoảnh khắc lắng đọng đó lại càng khiến lòng người muốn ngược trở về miền ký ức xa xôi. Nhớ mùi thơm của cánh đồng lúa gần chín sau cơn mưa giông. Nhớ những ngày nắng gắt kéo dài, được trận mưa giông trút nước ầm ĩ nhưng khung cảnh sau mưa còn gì đẹp hơn, mát hơn.. không gian bừng sáng, bầu trời, cây cối như xanh hơn..Mọi thứ tươi tỉnh và trong lành làm sao.!
Tháng tư gợi lại trong em dấu chân thời gian và màu hoa thương nhớ. Những cây phượng vỹ và bằng lăng mùa này thi nhau khoe sắc. Không hiểu sao khi nhìn màu đỏ của phượng, màu tím bằng lăng, trong em luôn có gì đó nuối tiếc và rất đỗi bâng khuâng.. đó là một thời áo trắng, đó là lần anh vớ tay hái cho em một chùm hoa tím trong một buổi sáng trời mưa khi hai đứa lòng vòng trong khu phố nhà đứa bạn.
Tháng tư, gọi về một miền nhớ, gọi về một miền yêu, và gọi về em - những yêu thương tuổi trẻ. Nếu như, tháng tư – Sài Gòn làm mới mình bằng những cơn mưa, chàng trai của em - thay tuổi, thì tháng tư - em cũng thấy mình thêm nét mới. Tháng tư, trên những con đường phủ lá, tiếng ve gọi hè râm ran cả khu phố,cả sân trường , gọi hồn nhiên về trong em.Tháng tư, trong em vừa đủ mơ mộng vừa đủ thực tế, vừa đủ mạnh mẽ vừa đủ yếu đuối, vừa đủ ngốc nghếch vừa đủ thông minh, đã luôn gìn giữ một tình yêu đẹp chừng ấy năm và luôn suy nghĩ tích cực để bước tiếp cuộc sống mới.
Tháng tư, lang thang qua mỗi nẻo đường, trên từng góc phố nhỏ tìm về những dư âm trong trẻo của ngày xưa. Dừng chân trước mùa gió nổi, trong cơn mưa hạ đang về. Trong giấc mơ vẫn còn đó, cô bé của năm nào thường đợi anh trong con hẽm gần nhà, nơi có vườn rau, có hàng tre, hàng chè cảnh xanh xanh.. và con đường vòng vèo anh chở cũng đi qua những màu xanh mơ mộng …bàn tay vụng về chạm áo anh và nụ cười bừng sáng!
Cảnh vật xung quanh thật yên vắng.. những cây leo xanh cả bờ tường, gió vờn bằng lăng xào xạc, đâu đó có tiếng gà gáy xa..chiều nhẹ vương nắng vàng trong giấc mơ của em, ước mình nhẹ nhàng tỉnh dậy trong không gian đó thật lâu để vơi nỗi khao khát bình yên...
|