Cứ mãi dài theo bước chân người đi, đến đâu, gặp ai, làm gì, được gì , hay biết được những gì, ... quê hương bạn bè ai còn ai mất, ai nên chuyện lứa đôi, ai sinh nhật mừng thọ, ai khai trương hàng quán, ai kết nghĩa tình thân..., đều được Chú Đặng Văn Mức luyến thể thành thơ cho riêng mình, thật là một nét lạ hình thành ý thơ nơi đây, thế mà thơ lại mộc mạc đáng yêu , như lời tựa Chú viết :
Tôi xin giới thiệu tập thơ
Hương Quê - Đặng Mức , tuổi giờ ... sáu ba
Thơ mình mộc mạc thôi mà
Vui buồn , cảm xúc thế là... nên thơ.
Và chất chứa tình cảm muốn mong :
Thơ tình thơ nghĩa ước mơ
Quê hương phát triển từ giờ về sau
Mong người đoàn kết cùng nhau
Thương yêu đùm bọc , trước sau nghĩa tình
( trích Lời nói đầu )
Một hồi cảm xúc đời người, đã từng chắc chiu tình cảm, lại tràn về trong hồn thơ, thể hiện qua các tựa đề - chủ đề, chủ thể ý thơ, như Chú đã có các thể viết về nét đẹp quê hương qua bài "Đồng Quê" trang 24 (24) ; về "Thầy Cô " (34); hay Đầu Xuân... Hội Mai Xuân, Cảnh Hồ Sen(36,35, 132)...Rồi lại tình cảm luyến tiếc tiễn bạn, tiễn người thân qua đời như các loạt bài" Luyến bạn qua đời";Thương Em qua đời; " Luyến Quang Hùng", "Luyến thương Bác Cáp qua đời"... (114,100,124,156) đã nói lên được tình cảm của con người Chú như chẳng muốn mất đi rồi khóc than thôi vậy, ... cái số phải đành...
Mừng duyên, mừng sinh nhật, mừng ngày vui của từng đôi uyên ương, ai đã mời đến Chú, Chú đều có lời thơ chúc mừng như thể gói gởi niềm tin cho hạnh phúc lứa đôi, cho sự may mắn luôn đến với mọi người là vậy...
Và tâm đắc nhất là bài thơ tôi thấy được cái chất Đặng Văn Mức qua đời người và trên trang giấy, bài " Kỹ niệm đời tôi" (55) của một thời trận mạc với công tác xã hội ở quê hương, của một khoản sáu mươi ba nồi bánh chưng Chú đã đếm, thật mong sao tình yêu quê hương cứ mãi mãi nơi Chú với mọi người, mong sao cho Chú cũng mãi mãi thắm tình với mọi người và quê hương.
KỸ NIỆM ĐỜI TÔI
Bao năm lăn lộn phong trào,
Chung lưng, đấu cật gian lao quản gì
Những ngày gian khổ qua đi,
Biết bao kỹ niệm khắc ghi trong lòng
Qua bao năm tháng ước mong
Quê hương đổi mới trong lòng mừng vui.
Ba mươi năm - cuộc đời tôi !
Đảm đang công việc buồn vui đã từng
Bao người tri kỷ, tri ân,
Làm sao quên dược những lần bên nhau.
Cho dù ngày tháng qua mau
Người ơi chung thủy trước sau nghĩa tình.
Bài thơ : Ai về Thế Chí trong tập thơ Hương Quê của Chú Đặng Văn Mức
Nhớ người quá cố bên mình,
Bác Mai - Phiên - Thuật - Chinh - Thiều ra đi.
Anh Trai, Anh Nậy cũng đi,
Bạn Trí, bạn Tố lại đi tiếp rồi.
Một sự mất mát than ôi !
Anh em bầu bạn không nguôi bùi ngùi.
Còn tôi ở lại, bao người !?
Đến nay lớn tuổi đôi lời nghỉ chân,
Về nhà cuộc sống yên thân,
Chúc cho lớp trẻ chớ ngần ngại chi !
Quê hương - Xây dựng tiếp đi !
Dân giàu nước mạnh có gì vui hơn.
Văn Kường
|