Nước rỉ Ồ Ồ, hướng vươn ra bến Chợ.
Chông chênh cây cỏ đáy mương.
Nhớ quá ngày xưa đưa em về ngõ lối,
Thậm thụt tay, tránh những ánh mắt nhìn,
Đất thịt, bốc khói bụi đường Trưa.
Mùa Mùa mất mùa, vẫn còn hơn mùa Trái,
Đôi dép Lào thít chặt mấy cọng rơm quỉ quái,
Như níu giữ lại bước chân ai !?...
Mắt tròn xoe, bờ vai thon chi lạ,
Mùi làn da , mát rượi cả lối đi,
Áo sọc xanh, đều sợi sờng Em giặt,
Chiếc kẹp nhôm, Em giữ tuổi Xuân thì.
Chùm dàu dau lúa Thần nông, đu đưa trên máng xối.
Ớt mất nắng, tím sẫm bầm tấm tôn,
Bụng vui mừng, mủng gà tơ nở đủ,
Hoàng hôn đây, đâu ánh mắt đợi chờ...?
Cù cu, bòng bong vẫn xanh đều hai bờ ngõ lối
Nơi ngày nao, đêm tối thẹn máy tay
Ngắt đầu cù cu, chùm bòng bong víu lại
Tiếng lòng ai bên ngõ lối thở dài ...
Mùa giêng hai, còn đâu nữa Nưa, Khoai ?!
Mà sao thấy đất Trằm , đất vẫn sét .
Lá môn Sen, lấm chấm vàng nắng khét ,
Bùn hói Ngang trườn chảy đáy mương xây.
Về bến Am, không còn am, không bóng cây,
Nhìn ngõ lối, không bóng Em mỗi tối,
Cọng rơm khô, mắt dính sàn máy thổi,
Mà sao tôi đứng sững ngõ lối này !!?.../.
trưa tháng 8/2011
Văn Kường
Chiều hạ -Thế Chí Tây
|